Chiếc răng khểnh dễ thương chi là lạ Khúc khích cười để tội vạ nơi đây Người có hay chưa gặp gỡ lần nào Một người đã đưa vào đêm huyền thoại Chiếc răng khểnh như mùa thu mời gọi Chú nai vàng lầy lội giữa rừng hoang Cứ lang thang thơ thẩn dẫm lá vàng Cúi xuống uống nhẹ nhàng dòng suối mát Chiếc răng khểnh là cánh đồng bát ngát Có con cò dáo dác cuối đồng xanh Đêm trăng thanh khuya nước ngắm chị hằng Con cò trắng tần ngần theo mây gió Chiếc răng khểnh dòng sông nằm đâu đó Để con đò mơ có một dòng sông Lúc rạng đông vui vẻ với nắng hồng Hoàng hôn xuống bềnh bồng cùng sóng nước Chiếc răng khểnh tung tăng đôi chân bước Mảnh đất này mong ước rước đôi chân Để dung dăng bàn tay nhỏ vỗ về Như cánh bướm cận kề cành hoa dại Chiếc răng khểnh ôi bờ môi mềm mại Hãy yêu đời nghe lại tiếng thân thương Hãy soi gương chải chuốt mái tóc mềm Hãy âu yếm êm đềm thời hoa mộng (Tác giả: Đỗ Hữu Tài) |
0 nhận xét :
Đăng nhận xét