
Mến dừng quạt, cánh tay chị mỏi rã rời buông xuống vắt ngang qua người thằng Tiến. Trán chị lấm tấm mồ hôi, căn phòng gần chục mét vuông dường như nhỏ lại, ngột ngạt hơn vì mất điện. Mắt chị tưng tức, cay xè, đầu chị o o như có đàn muỗi bên trong. Đã hơn 4 giờ sáng Mến chưa hề chợp mắt. Sát mép tường Thắng nằm co quắp thở phì phò, phả ra mùi rượu nồng nồng, lờm lợm quện với mùi thuốc lá khét lẹt đến phát tởm càng làm...